Từ thăm thẳm lãng quên- Patrick Modiano

Một cuốn tiểu thuyết nữa về tuổi trẻ và sự lạc lối của Patrick Modiano.

Từ thăm thẳm lãng quên
Từ thăm thẳm lãng quên

Buồn và ám ảnh là những cảm nhận về đoạn kết của “Từ thăm thẳm lãng quên”. Đoạn kết tronv tiểu thuyết này cũng không kém phần bi thương so với tác phẩm ” Ở quán cafe của tuôit trẻ lạc lối”.

Trên những con phố-nơi những người trẻ tuổi lạc lõng đang loay hoay tìm kiếm phương hướng cho chuyến phiêu lưu cuộc đời mình, họ đã gặp nhau, ghi nhớ những đặc điểm về nhau và đồng hành với nhau. Những ngày thánh ấy tuy ngắn ngủi nhưng đó chắc chắn là quãng thời gian không thể nào quên trong cuộc đời mỗi người. Thân phận và hành trình đi tìm lại chính mình luôn là mỗi nỗi ám ảnh với họ- những người trẻ nhuốm đầy sắc xám.

3/4 cuốn sách là câu chuyện của quá khứ nhưng phải đến trường đoạn kết người đọc mới nhận ra được ý nghĩa của những năm tháng không tên ngày trẻ của mỗi nhân vật. Và còn gì cay đắng hơn khi mười lăm năm sau khi 2 nhân vật chính gặp lại, một người đã cố tình không nhận ra mối quan hệ hai người đã từng có với nhau. Họ đã từng liều lĩnh đi phiêu du ở một miền đất lạ, họ đã từng vì nhau làm những việc chưa bao giờ dám làm, họ đã từng đồng hành với nhau những năm tháng khi cả hai chưa có gì trong tay. Phải chăng vì thế đó mới là sự chân thành và nồng nhiệt, dại khờ của tuổi trẻ? Giờ, mỗi người trong họ đều có một địa vị riêng, chỉ là họ không còn cùng nhau viếy tiếp câu chuyện chung ngày còn trẻ.

Ai rồi cũng thay đổi. Những tháng ngày trẻ tuổi luôn thật khó khăn với mỗi người khi mỗi người trong chúng ta cứ luôn muốn vùng vẫy trong khoảng trời của mình hoặc bay đến một miền đất xa hơn. Để làm gì? Để đi tìm chính mình và có một chuyến phiêu lưu khoả lấp nỗi cô đơn bế tắc của tuổi 20.

Phải đến những trang cuối cùng của cuốn sách , cảm xúc mới thực sự lắng đọng lại và vỡ lẽ thanh thản vì mọi câu chuyện đã đi đến hồi kết. Số phận mỗi người cũng đều đã an bài.

Tôi nhớ đến câu nói của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ” Khi anh đến một thành phố, anh yêu một người trong thành phố ấy thì thành phố ấy đã trở thành thành phố thứ 2 của anh rồi”

Jacqueline bỏ đi không một lời từ biệt và không có ý định quay về Paris vì biết đây là thành phố cô và Anh đã gặp nhau, đã liều lĩnh đồng hành với nhau.

Thôi, thà đừng gặp nhau nữa còn hơn. Chúng ta đều đã yên ổn dù chúng ta vẫn cô đơn và độ lúc cảm thấy hèn nhát khi từ bỏ hành trình đi tìm chính mình nhưng đây là hiện thực. Chúng ta phải đối mặt.

Phố nghèo

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Pho-Ngheo-Tran-Thu-Ha/ZWZ99WBZ.

“Phố nghèo” của Hà Trần là một nhạc phẩm hay. Ngõ xóm của con phố trong bài hát cô liêu, “buồn nâu” và nghèo một cách giản dĩ. Những buổi chiều tà cuối ngày, khi mở list nhạc trong máy và random vào bài hát này, tôi nghe bài hát như nuốt từng con chữ trong ca từ. Con phố ấy phải nghèo đến thế nào, buồn đến nỗi buồn cô tịch ra sao mà người nhạc sĩ lại viết thấm đến từng câu hát như thế.

Ảnh: Caoanhtuan
Ảnh: Caoanhtuan

  Tiếp tục đọc “Phố nghèo”

Hanoi welcomes you( 3.2015)

Hà Nội tháng 3, trời nồm ẩm, mưa phùn liên miên 2 tuần. Thời tiết dễ ốm. Và đã ốm. Dù ốm, mệt nhưng vẫn phải cài đặt chế độ “auto”: Auto cười- auto làm và không có thời gian nghỉ ngơi. Quay cuồng quay cuồng quay cuồng. Dù mưa hay nắng, bất kể thời tiết nào, vẫn phải hoàn thành công việc, bài tập kịp thời gian.

Hà Nội mùa cây thay lá. Cây trơ trụi còn những cành cây khẳng khiu. Trông chúng, đơn giản, thanh thản và nhuốm màu cô đơn. Chồi non dần nhú lên. Những con chồi xanh non và ngây ngô. Đáng yêu lắm! &nbsp;<!–more–>

“Sau này, khi thời gian khó khăn qua đi, em mới biết rằng, em xứng đáng có được bông hoa xinh đẹp nhất”

1924828_701144166661265_5774284117389117210_n
những ngày ẩm ướt đã qua

22612_701143236661358_1556636189888293028_n

11053312_701143449994670_6117060192623198529_n

11050166_698512890257726_7099583477382769613_n

10987686_680097138765968_1615863950210696515_n

10269430_938281746184889_5794942574617428291_n
photo: Chồn

IMG_98571

IMG_98582

IMG_98603

11071119_10202604370148959_1719009754629645617_n
Photo : Khang Bùi

Mừng: Đám cưới bạc

Tính đến năm nay, bố mẹ tôi đã lấy nhau được 25 năm. Tức là năm nay sẽ là năm kỷ niệm đám cưới bạc của bố mẹ. Chúc mừng ngày cưới bố mẹ, chúc mừng gia đình mình.
Tiếp tục đọc “Mừng: Đám cưới bạc”

Tri kỷ

Vì những tách trà và người bạn hiền luôn có thể xoa dịu những nỗi đau một cách dịu dàng nhất.
(dù cho người bạn hiền không nhất thiết phải uống trà, giống bạn)

10407357_646302422145440_5178857567609845599_n

Tiếp tục đọc “Tri kỷ”

Cô dâu chạy trốn

Một cô gái thường phải hẹn hò với bao nhiêu chàng trai, phải kiếm tìm ở đâu và bằng cách nào để tìm được một người bạn đời cho mình? Một người thực sự hiểu con người của mình, thực sự yêu mình. Một  người sẽ ở bên mình từ nay cho đến hết quãng đời sau này, kể cả lúc ốm đau hay khỏe mạnh, nghèo khó hay giàu sang?

Runaway bride
Runaway bride

Tiếp tục đọc “Cô dâu chạy trốn”

Những người già cả

Bên hồ, những người trẻ tuổi, nam có nữ có đang đạp xe địa hình. Đạp xe là một thể thao rèn luyện sức khỏe cho cơ thể dẻo dai hơn. Những vòng xe đạp quay nhanh. Họ có sức khỏe và họ muốn đạp xe, họ muốn có một cơ thể đẹp, họ muốn có sức bền hay đơn giản chỉ là họ muốn vận động vào thời gian rảnh rỗi duy nhất trong ngày của mình. Những gương mặt không rõ cảm xúc vui hay buồn, người đã vã mồ hôi, người đã thấm mệt, vòng đạp xe đang chậm hơn. Bên tai, chiếc tai nghe vẫn chạy đều những bài hát. Dù anh ấy có đi một mình, hay cô ấy có đi cùng bạn, nhìn những người trẻ tuổi tập thể dục người ta không có cảm giác họ cô đơn. Khi nhìn những cô gái hay những chàng trai chạy bộ/ đạp xe, người ta sẽ thầm nghĩ: Cô ấy ngầu quá! Anh ấy “cool” quá! Họ là những người thật lành mạnh và tự lập.

Thế nhưng, nhìn những cụ già tóc đã phai màu, đầu đội mũ phớt, tay cầm gậy ba toong hay những bà già mặc áo bô-đê đi tập thể dục một mình bên hồ, người ta sẽ không thầm nghĩ:  Cụ ông ngầu quá! Hay cụ bà “cool” quá! Tiếp tục đọc “Những người già cả”

Bên ban công nhà

Bên ban công nhà, cây hoa giấy nở hoa. Những cành hoa cũng chỉ chờ một ngày nắng, để tắm mình dưới ánh mặt trời. Nắng chan hòa, len lỏi qua từng cành lá. Ấm áp và sáng sủa. Bỗng nhiên, có một niềm hứng khởi.
Và bộ sưu tập của tôi ra đời.

Chùm nắng
Chùm nắng

Tiếp tục đọc “Bên ban công nhà”

Cheof

 Khắp nơi nơi mau mau đến cuộc vui hội chèo
A… à dân í…a dân cày đồng chung tay gắng sức dựng xây cuộc đời ì… i… ì… i…í… í .i.. ì.. ì…
Khắp nơi nơi bè bạn í a a 
Cùng gắng sức chung tay gìn giữ ới a câu ca câu ca cùng điệu múa mê say lòng người
Cùng gìn giữ tinh hoa ơi a câu ca truyền thống ông cha ngàn đời í… ì.. í.. i.. í.. .í.. i.. ì.. ì..

Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa


Tiếp tục đọc “Cheof”